"Một thời gian ngắn là bao lâu?" Ánh mắt Ôn Văn lóe sáng, đứng dậy hỏi.

"Nếu chỉ là định vị vị trí thì hiện giờ có thể làm được, nhưng làm vậy sẽ bị hắn phát hiện, với năng lực của hắn thì sẽ đơn giản trốn thoát."

"Nếu không muốn bị hắn phát hiện, đồng thời tìm được vị trí thì sớm nhất cũng phải là ngày mai, nếu hắn lại hành động thì có thể sẽ sớm hơn, không có hành động thì sẽ muộn hơn, nói chung thì chỉ trong ngày mai sẽ biết được vị trí của hắn!" Đinh Minh Quang tự tin nói.

"Tốt lắm, mấy người điều tra đi, tôi còn chuyện khác cần tra, có tin thì phải báo cho tôi biết đấy, dù sao thì manh mối này cũng là do tôi cung cấp."

Nói xong, Ôn Văn và Đinh Minh Quang tách ra, đảo một vòng ở xung quanh rồi thay đổi quần áo một chút, bắt taxi đi tới ngoại ô phía bắc.

Chuyện quan trọng nhất bây giờ thuộc về Đinh Minh Quang, vì thế kỳ thật Ôn Văn cũng không còn gì để điều tra.

Anh nói dối Đinh Minh Quang và Vưu Hán là vì muốn làm chuyện không để người khác biết.

Mục đích của anh là một nhà xưởng bỏ hoang bên ngoại ô, bởi vì nơi này bị một con quỷ chiếm cứ nên mới bị bỏ hoảng, nhưng nó đã bị Ôn Văn xoắn thành hạt châu thủy tinh, chuẩn bị mang đi làm chất dinh dưỡng cho quỷ hồn khác.

Nơi này khá bí ẩn, người qua lại thưa thớt, vì thế Ôn Văn muốn ở đây luyện tập phương pháp xử lý Cao Phỏng.

Cung Bảo Đinh từng nói, nếu như là cảnh giới chân ngã, cũng tức là thực lực cấp tai biến thì có thể thông qua mối liên hệ của con rối và kẻ điều khiển, trực tiếp phản phệ đối phương.

Đối với Cung Bảo Đinh thì đó là chuyện căn bản không thể làm được, nhưng đối với Ôn Văn thì lại là hoàn toàn có thể hoàn thành.

Nếu không thử trước một phen, chờ đến lúc lại không làm được thì hay rồi.

Đầu tiên Ôn Văn bắt một con chuột to bự da lông mướt mượt, xách nó vào trạm thu nhận, trực tiếp ném vào phòng giam của Từ Hải.

Nhìn thấy con chuột này, Từ Hải liền buồn thảm, chả lẽ cái trạm thu nhận rách nát này đã nát tới mức không cung cấp nổi cơm tù rồi sao? Hắn đường đường là kẻ điều khiển con rối lại phải dựa vào ăn thịt chuột mà sống tạm.

"Dùng thứ này chế thành con rối thì mất bao lâu?" Ôn Văn lạnh giọng hỏi.

Từ Hải sửng sốt, sau đó lập tức vui vẻ, không phải bắt hắn ăn chuột là tốt rồi.

"Con rối không phân biệt lớn nhỏ, cho dù chỉ là một con vật nhỏ như vậy nhưng muốn làm hoàn mĩ thì ít nhất cũng phải một ngày, để chế tạo con rối bình thường cũng cần thời gian như thế."

Sau lần chịu khuất phục chế tạo mĩ nữ đầu heo cho Ôn Văn, Từ Hải đã không còn làm giá nữa, Ôn Văn nói gì hắn sẽ lập tức đồng ý.

"Vậy sao lần trước làm búp bê lại tốn tới ba ngày, lẽ nào mày lừa tao?" Ôn Văn nhíu mày hỏi, anh nghĩ rằng Từ Hải đã lừa dối mình.

Từ Hải giật mình, nếu để tên biến thái này biết mình qua loa có lệ thì ngày tháng sau này sẽ không sống yên, vì thế hắn vội vàng giải thích.

"Chế tạo con rối thì tốt xấu gì xương thịt cũng có cả rồi, chỉ cần cải tạo một chút là có thể dùng, nhưng chế tạo búp bê thì lông tóc mềm mịn dài ngắn thế nào, đặt ở nơi nào đều phải tỉ mỉ lựa chọn bố trí, có thể không tốn thời gian sao..."

"Rồi, cứ coi như mày không lừa tao."

Trước tiên để Từ Hải chờ một chút, Ôn Văn bắt đầu suy tư.

"Một ngày... nếu may mắn thì ngày mai có thể bắt đầu cuộc đi săn Nhan Bích Thanh, mình sẽ có thể đối mặt với tên kia, chờ con rối làm xong thì dưa món cũng nguội lạnh luôn rồi."

"Tức là không thể chờ Từ Hải làm xong con rối, chỉ có thể dùng con rối có sẵn mà thôi..."

Suy nghĩ một chút, Ôn Văn gọi hai con rối thiếu nữ xinh đẹp tới, vừa sờ cằm vừa cẩn thận đánh giá.

"Rốt cuộc nên dùng ai làm thí nghiệm đây chứ... chậc, đều là hàng thượng đẳng, bỏ ai cũng tiếc."

Ôn Văn để hai con rối đứng cạnh nhau, xoa tóc, sờ da, ướm kích cỡ, thật sự quá khó khăn khi phải chọn lựa.

Cuối cùng, Ôn Văn chọn cô dâu da trắng tóc vàng làm vật hi sinh, nếu hỏi nguyên nhân thì...

Cũng không phải không đủ đẹp, mà vì mấy ngày nay con rối này vẫn luôn quét dọn làm vệ sinh, tuy trạm thu nhận đã sạch sẽ hơn nhưng bộ áo cưới trắng tinh trên người cũng bẩn mất, thậm chí còn có vài chỗ rách, mà Ôn Văn thì không thể đi mua đồ con gái...

Cũng vì giúp Ôn Văn làm việc mà bẩn quần áo, con rối cô dâu này đã gặp phải tai ương.

Nếu như nó là người sống, Ôn Văn nhất định chính là ông chủ tồi nhất.

Ôn Văn mang con rối cô dâu ra khỏi trạm thu nhận, bỏ vào kho hàng cũ nát, chính mình thì ngồi xổm trong trạm thu nhận.

Anh muốn thử xem có thể dựa vào liên hệ với con rối cô dâu để chuyển sức mạnh ngục ti tai hại qua hay không.

Ôn Văn không biết trạng thái ngục ti tai hại của mình mạnh đến cỡ nào, nhưng ít ra thì cũng phải mạnh hơn cấp tai nạn mà anh từng thấy rất nhiều, thậm chí là không cùng một cấp bậc.

Vì thế, trong điều kiện tiên quyết là giấu được sự tồn tại của trạm thu nhận, lừa Cao Phỏng tiến vào trong trạm, sau đó dựa vào mối liên hệ của hắn với bản thể mà trực tiếp giết chết tên kia!

Ôn Văn đưa găng tay lên chạm vào vòng cổ, cả người liền biến thành một thoại trạng thái khác, giống như có một sức mạnh không giới hạn đang tràn đầy trong cơ thể.

Bản thân là kẻ điều khiển con rối cô dâu, cẩn thận cảm nhận một phen, sau đó phát hiện có một sợi dây dài ra kết nối với con rối.

Không cần nghiên cứu thì Ôn Văn đã phát hiện mình có thể thông qua liên hệ này chuyển sức mạnh qua, trực tiếp phá hỏng con rối.

Chuyện này nghe có vẻ khá ảo tưởng nhưng chỉ cần kết nối đầy đủ thì ngay cả hai thế giới trong và ngoài cũng có thể thông hành, nói chi là chuyển sức mạnh trong cùng thế giới.

Nhưng Ôn Văn không làm vậy, tìm kiếm liên hệ từ người mình đương nhiên là dễ rồi, cái mà anh muốn là tìm ra liên hệ của người khác.

Vì thế anh đi vào phòng giam của Từ Hải, trả quyền khống chế con rối lại cho Từ Hải, sau đó đặt tay lên đầu đối phương, yên lặng cảm nhận.

Từ Hải bị hù tới muốn đái ra quần, hắn đã không còn giá trị lợi dụng nên tên biến thái này muốn giết chết hắn sao?

Không thể không nói, từ khi bị giam trong Trạm Thu Nhận Tai Ách, Từ Hải vẫn cứ có cảm giác không an toàn, tất cả mọi chuyện đều nghĩ theo hướng xấu nhất.

Lần cảm ứng này khó khăn hơn một chút, chỉ là vẫn không thể làm khó được Ôn Văn, quả nhiên cảm nhận được Từ Hải và con rối cô dâu có một mối liên hệ nhất định, nhưng so với Ôn Văn và con rối cô dâu thì yếu hơn rất nhiều.

"Vậy để xem thử xem sức mạnh mà mình có thể chuyển sang rốt cuộc mạnh đến mức độ nào đi!"

Ôn Văn trừng mắt, một lượng lớn khí đen đột nhiên biến mất rồi chuyển tới một nơi khác, sau đó bùng phát.

Cụ thể phát ra uy lực lớn cỡ nào thì Ôn Văn không rõ, bởi vì liên hệ đã bị cắt đứt rồi.

Hiện giờ anh chỉ có thể tự mình ra xem thôi.

Vừa mới rời khỏi Trạm Thu Nhận Tai Ách, Ôn Văn trực tiếp lún xuống một khoảng, nơi mà anh giẫm lên đã không còn là mặt đất nữa.

Sau đó Ôn Văn cảm nhận được cảm giác lồng ngực đè ép khó chịu, một ngụm máu tươi phun ra...

0.11817 sec| 2412.414 kb